(Bài ca chúc Tết thanh niên ) Giấc mộng làm trai gắn với những hoài bão tuổi trẻ của Phan Bội Châu từ lâu đã vượt ra khỏi thứ "công danh" tầm thường bó buộc của người trai thời phong kiến. Giờ đây, tư thế của người anh hùng đã vĩ đại, Trong bài Bài ca chúc tết thanh niên viết vào dịp Tết năm 1927. Cụ thiết tha kêu gọi thanh niên: Ai hữu chí từ nay xin gắng gỏi Xếp bút nghiên mà tu dưỡng lấy tinh thần Đừng ham chơi, dừng ham mặc, ham ăn Dựng gan óc lên đánh tan sắt lửa Xối máu nóng rủa vết nhơ nô lệ Sống như thế là sống đẹp. Một thời đại trong thi ca - Hoài Thanh. Soạn bài Một thời đại trong thi ca, trang 100 SGK Văn 11; Soạn bài Một thời đại trong thi ca - Ngắn gọn nhất Bài ca chúc Tết thanh niên - Phan Bội Châu. Phân tích Bài ca chúc Tết thanh niên của Phan Bội Châu. Trong Bài ca chúc tết thanh niên viết vào dịp Tết năm 1927, cụ thiết tha kêu gọi thanh niên: Ai hữu chí từ nay xin gắng gỏi. Xếp bút nghiên mà tu dưỡng lấy tinh thần. Đừng ham chơi, đừng ham mặc, đừng ham ăn. Dụng gan óc lên đánh tan sắt lửa. Xối máu nóng rửa vết nhơ nô Bài hát Chúc mừng Năm mới bằng tiếng Anh nổi tiếng trên nền pháo hoa ( 2012) CitationsSensuelles.pps Co thanh Hue.pps CONTE-DU-POT-CHINOIS-dum-11.pps Cuộc Đời có gì để TIÉC.pps Cuộc sống đơn giản.pps Cuoc_song_dep_thay.pps Cuoc-doi-ngot-ngao.pps DoubleVision2.pps Dubai.pps Dung-doi .pps Duong cam.pps Etre Học Tuần 19 SGK Ngữ Văn lớp 11 tại website học trực tuyến 1 giờ mỗi ngày. Tìm kiếm tài liệu, giải bài tập sách giáo khoa các lớp đầy đủ và chính xác NkzK. Dậy! Dậy! Dậy! Bên án một tiếng gà vừa gáy, Chim trên cây liền ngỏ ý chào mừng. Xuân ơi xuân, xuân có biết hay chăng? 5Buồn cùng sông, thẹn cùng núi, tủi cùng trăng. Hai mươi năm lẻ[1] đã từng chua với xót, Trời đất may còn thân sống sót, Tháng ngày khuây khỏa lũ đầu xanh. Thưa các cô, các chị, lại các anh 10Đời đã mới, người càng nên đổi mới. Mở mắt thấy rõ ràng tân vận hội, Xúm vai vào xốc vác cựu giang sơn. Đi cho êm, đứng cho vững, trụ cho gan Dây thành bại quyết ghe[2] phen liên hiệp lại. 15Ai hữu chí từ nay xin gắng gỏi, Xếp bút nghiên mà tu dưỡng lấy tinh thần. Đừng ham chơi, đừng ham mặc, ham ăn, Dựng gan óc lên đánh tan sắt lửa. Xối máu nóng rửa vết nhơ nô lệ, 20Mới thế này là mới hỡi chư quân![3] Chữ rằng Nhật nhật tân, hựu nhật tân...[4] Chú thích ▲ Số năm Phan Bội Châu bôn ba hoạt động ở nước ngoài 1905-1925. ▲ Ghe nhiều. ▲ Các ngươi. ▲ Ngày một mới, ngày một mới, lại ngày một mới. Mở đầu tác phẩm là ba tiếng gọi gấp gáp, giục giã “Dậy! Dậy! Dậy!”. Cách mở đầu độc đáo này làm cho người đọc bị cuốn hút. Nhiều người bình giảng tác phẩm này vẫn chưa thống nhất tiếng gọi kia là của ai. Đọc đến câu thứ hai, ta có thể hiểu đây chính là tiếng gà gáy đánh thức mọi người Dậy! Dậy! Dậy! Bên án một tiếng gà vừa gáy. Có thể tạm hình dung như thế này chăng Bên bàn để sách án nhà thơ thao thức băn khoăn vì nghiệp lớn chưa thành, bỗng nghe tiếng gà gáy đánh thức cả những người còn đang trong giấc ngủ. Trời đã sáng, chim chóc trên cây cất tiếng líu lo, chào mừng một ngày mới, náo nức niềm vui và chan hòa sức sống. Nhưng điều dáng nói là tiếng gà và tiếng chim kia đâu có phải là tiếng gà, tiếng chim bình thường. Tiếng gà giuc giã thôi thúc. Tiếng chim “chào mừng”. Như vậy, những âm thanh đã được “nghe” qua tâm trạng hi vọng, mong chờ vào thời cơ mới và vào thế hệ mới. Đây chính là tâm trạng của một con người trong hoàn cảnh nghiệt ngã bị kẻ thù bao vây, tìm mọi cách cắt đứt với thực tế đấu tranh của dân tộc, nhưng con người đó vẫn gắn bó với cuộc sống, tin tưởng ở thế hệ trẻ tương lai của đất nước. Lời thơ thật mạnh mẽ, rắn rỏi, phấn chấn! Như vậy, tiếng thúc giục “Dậy! Dậy! Dậy!” cũng có thể hiểu chính là lời kêu gọi tâm huyết của Phan Bội Châu. Cách diễn đạt này người đọc có thể nhận thấy ở một vài tác phẩm khác của họ Phan. Chẳng hạn như trong Trùng Quang tám sứ, ông đã viết “Non sông như cũ, thành quách y nguyên! Chủ nhân là ai? Quốc dân ơi! Đồng bào ơi! Dậy! Dậy! Dậy!”. Trước cảnh tượng “tân vận hội” sắp mở ra đó, nhà cách mạng cảm thấy chạnh buồn Khác với giọng điệu vui tươi ở phần trên, những câu thơ ở đây nhịp chậm lại như nặng trĩu ưu tư, phiền muộn. Tác giả nói về mình bằng những dòng thật chân thành, khiến người đọc xúc động sâu xa Xuân ơi xuân, xuân có biết cho chăng? Thẹn cùng sông, buồn cùng núi, túi cùng trăng, Hai mươi năm lẻ, đã từng chua với xót Trời đất may còn thân sống sót, Tháng ngày khuây khỏa lũ đầu xanh “Xuân” ở đây vừa có thể hiểu là xuân của đất trời, vừa có thể là để chỉ thế hệ thanh niên của đất nước. Trong câu Xuân ơi xuân, xuân có biết cho chăng?” thì “xuân" thế hệ thanh niên đã trở thành những người bạn tri âm tri kỉ của nhà thơ. Vì là tri âm tri ki, nên nhà thơ bộc bạch hết mọi tâm sự. “Xuân” có hiểu nỗi đau của một người hơn hai mươi năm bôn ba 1905 – 1925 là “khách không nhà trong bốn biển”, nhưng rốt cuộc “trăm thất bại không mót Thành công?". Trong nỗi đau này đúng là có cả cái “thẹn”, cái “buồn”, và cái “tủi” lẫn sự chua xót, đắng cay. Đây là nỗi đau đớn của một nhân vật lịch sử kiệt xuất. Đau vì sự nghiệp cách mạng không thành. Đau vì hoài bão cứu nước, cứu dân không thực hiện được. Câu thơ 9 chữ được cắt đều thành ba nhịp đối nhau, mỏi trạng thái tình cảm lại kèm theo một hình ảnh thiên nhiên hùng vĩ, khắc họa rõ nét nỗi đau có tầm vóc núi sông, tầm vóc thời đại Thẹn cùng sông / buồn cùng núi / tủi cùng trăng”. Nỗi đau của Phan Sào Nam có phần cũng giống như nỗi đau của người anh hùng Đặng Dung ở thế kỉ XV. khi “thú nước chưa xong đầu đã bạc”. Nhưng nó khác xa so với nỗi đau trong một số tác phẩm trên văn đàn công khai đương thời, như Giọt lệ thu, hay Linh Phương kí. Con người có nỗi đau này sau mấy chục năm dài bôn ba tung hoành, đến nay, cuộc sống chỉ còn ngắn ngủi, không thể tính bằng năm mà chỉ tính bằng tháng, bằng ngày “tháng ngày” và chỉ mỗi một cách làm dịu người đi “khuây khỏa” nỗi lòng nói trên bằng cách trông chờ vào sự thức tỉnh của thế hệ trẻ “lũ đầu xanh”. Ở đây, ta còn bắt gặp cái nhìn sáng suốt, của Phan Bội Châu. Ông ý thức được vai trò lịch sử của minh đã chấm dứt, ông nghiêm khắc chân thành tự đánh giá bản thân. Hiểu được người không dễ, hiểu bản thân mình thật sự là một việc khó khăn gấp bội. Ở điểm này Phan Sào Nam cũng xứng đáng là một bậc vĩ nhân. Thái độ chân thành, tha thiết của tác giả khiến người đọc xúc động, tạo nên sức mạnh trong lời kêu gọi của ông ở phía cuối bài ca. Giờ đây, mang nỗi đau nói trên, “ông già Bến Ngự”, hướng toàn bộ tình cảm vào thế hệ thanh niên Thưa các cô, các cậu, lại các anh. Bao nhiêu sự trân trọng quí mến gởi vào một chữ “thưa!”. Lúc này, nhà thơ đã tròn 60 tuổi, đã là một nhân vật lịch sử nổi tiếng nhưng vẫn xưng hô với “lũ đầu xanh” bằng giọng “thưa". Một, chữ “thưa” đủ sức làm người đọc cảm động. Điều ấy không chi phản ánh đức khiêm nhường của họ Phan, mà quan trọng hơn nó thể hiện tấm lòng thiết tha cứu nước. Đối với người chiến sĩ này, bất kể già, trẻ, gái, trai; sang hay hèn... ai có tinh thần vì sự nghiệp lớn ông đều có thái độ trân trọng, thậm chí tôn thờ. Đọc câu thơ Thưa các cô...” ta không khỏi nhớ tới lần Phan Bội Châu đã “ngàn vạn lạy” các chú tập binh để họ qua về với nhân dân, với đất nước Việt Nam vong quốc sử. Và lại, cách xưng hộ trịnh trọng nêu trên chính là sự chuẩn bị tạo không khí thích đáng để trình bày những vấn đề trọng đại tiếp sau. Như vậy, họ Phan đã tìm được ngôn ngữ và giọng điệu phù hợp nhất để diễn đạt ý tưởng của mình. Lời chúc Tết của Phan Bội Châu khác hẳn những lời chúc Tết thường gặp. Trước hết, ông khẳng định “Đời đã mới, ngày càng thêm đổi mới”. “Đời đã mới” chính là cơ hội mới, vận mệnh mới của dân tộc, của đất nước. Lúc nào con người cũng cần phải đổi mới. Nhưng vì có cơ hội mới, nên con người “càng” phải đối mới nhiều hơn. nhanh chóng hơn. Sự đổi mới nói trên thể hiện ở việc cùng nhau đoàn kết giành chủ quyền đất nước, do cha ông chúng ta để lại Xúm vai vào xốc vác cựu giang sơn Đây là một công việc lớn lao nặng nề nên phải khéo léo “Đi cho êm", phải kiên trì dũng cảm, khó khăn không lùi bước “đứng cho vững, trụ cho gan”. Và đặc biệt, là phải đoàn kết “xúm vai vào”, phải "liên hiệp lại”. Qua lịch sử đấu tranh giữ nước của dân tộc, qua kinh nghiệm hoạt động cách mạng của chính bản thân, Phan Bội Châu rất chú trọng đến yếu tố đoàn kết. Ngay từ 1905, trong một bức Thư gửi người trong nước khuyên nhân dân giúp tiền cho học sinh đi học ngoại quốc, ông đã khẳng định “Tình đoàn kết có thể vá trời”... “Hễ người đông thì xong công việc, đồng tâm thì sức sẽ khỏe; góp nhiều mảnh da lại để may áo cừu, góp nhiều cây lại để chống nhà. Muôn thú vào rừng, cây to cũng ngã; xe cát suốt ngày, biển sâu cũng lấp”. Nói cho công bằng, nội dung trên đâu phải là chuyện hoàn toàn mới mẻ, nhưng nó vẫn hấp dẫn được người đọc không những do cách nói nhiệt huyết, mà còn bởi chính cuộc đời hoạt động cách mạng gian truân của người anh hùng họ Phan. Sau khi xác định phương hướng hành động chung. Phan Bội Châu khích lệ những “ai hữu chí” tức là những ai nhận thấy “Tân vận hội ’, quyết tâm phấn đấu rèn luyện “xốc vác cựu giang sơn”. Đầu tiên là sự “gắng gói” trong cuộc sống thường nhật để bỏ thói quen đã lỗi thời Cởi lốt xưa mà tu dưỡng tinh thần. Không nên quá sa vào những đòi hỏi thường nhật Đừng ham chơi, đừng ham mặc, đừng ham ăn. Cách nói của họ Phan khá cụ thể, đầy đủ, các chi tiết nêu ra quen thuộc với mọi người, nhưng lại không vụn vặt, nhàm chán, vấn đề này được trình bày thật logic thiếu những “gắng gói” hàng ngày, sao có thể làm được những việc phi thường Xối máu nóng rửa vết nhơ no lệ. Hai câu thơ trên phác họa được hình ảnh kì vĩ của con người sông có chí khí lớn lao, bền gan phấn đấu vì sự nghiệp lớn lao của dân tộc. Câu “Xối máu nóng rửa vết nhơ nô lệ” là một sáng tạo độc đáo của tác giả, diễn tả rất hay tinh thần cảm từ, thái độ quyết tâm cùng nhiệt huyết “máu nóng” theo cả nghĩa đen lẫn nghía bóng để tẩy rửa vết nhục nhã phải làm dân một nước ao lộ. Y tẩy rửa này trước đây Nguyễn Đình Chiểu đã có lần nói đến trong bài Xúc cảnh “Chừng nào Thánh đế ân soi thấu - một trận mưa nhuần rừa núi sông". Tuy nội dung có phần giống nhau, nhưng rõ ràng cách nói của họ Phan gây ấn tượng sâu đậm hơn, mạnh mẽ hơn. Hai câu thơ nói trên cho người đọc hiểu thêm khí phách của “ông già Bốn Ngự". Cho dù bị kẻ thù kiềm tòa, họ Phan vẫn công khai thể hiện lập trường 'không đội trời chung với quân giặc". Hơn nữa, trong hoàn cảnh thực dân Pháp ra sức xuyên tạc làm tiêu ma ý chí cứu nước của dân tộc, khi không ít thanh niên còn đương “Bâng khuâng đứng giữa đôi dòng nước" Tố Hữu..., ta càng thấm thía ý nghĩa to lớn của những lời kêu gọi trên đây. Kết thúc Bài ca chúc Tết thanh niên tác giả mượn một câu trong kinh điển nhà Nho để tô đậm thêm nội dung đã trình bày ở trên Năm mới đến, thanh niên cần có tư tưởng mới, cách sống mới Chữ rằng “Nhật nhật tân, hựu nhất tân "... Tóm lại, tuy còn một số hình ảnh ngôn ngữ có phần đã cũ, nhưng Bài ca chúc Tết thanh niên vẫn là một thành công tiêu biểu cho bút pháp tuyên truyền cách mạng của Phan Bội Châu. Đây chính là lời kêu gọi thanh niên lên đường cứu nước chân thành tha thiết của “ông già Bến Ngự" Nếu thấy hay, hãy chia sẻ tới bạn bè để cùng học và tham khảo nhé! Và đừng quên xem đầy đủ các bài Soạn Văn Lớp 11 của Đề bài Trong “Bài ca chúc Tết thanh niên” Phan Bội Châu viết Chẳng thèm chơi chẳng thèm mặc, chẳng thèm ăn Đúc gan sắt để dời non lấp bể Xối máu nóng rửa vết nhơ nô lệ. Em hiểu như thế nào về lời chúc đó? Sau khi bị bắt và bị giam lỏng ở kinh đỏ Huế, Phan Bội Châu vần còn là niềm hi vọng của tuổi trẻ. Bản thân Phan Bội Châu cũng rất tin tưởng vào tầng lớp thanh niên. Trong một buổi gặp gỡ chúc Tết năm 1927, Ông già Bến Ngự đã làm một bài thơ để chúc Tết các bạn trẻ. Mấy câu cuối của bài, Phan Bội Châu viết Chẳng thèm chơi, chẳng thèm mặc, chẳng thèm ăn Đúc gan sắt để dời non lấp bể Xối máu nóng rửa vết nhơ nô lệ. Tuy gọi là Bài ca chúc Tết thanh niên nhưng thực chất đây là lời kêu gọi lớp thanh niên lên đường cứu nước tiếp nối sự nghiệp cách mạng, giải phóng đất nước. Vì chúc Tết bằng lồi kêu gọi nên Phan Bội Châu không chúc bằng những lời chúc thông thường như giàu có, sang trọng, yên ổn… Điều chúc của nhà cách mạng là chúc một thái độ dứt khoát, xem thường, coi nhẹ những chuyện như chơi bời, mặc đẹp, ăn ngon. Chẳng thèm nghĩa là dứt khoát không bị cám dỗ. Nói chung được vui chơi, nặc đẹp, đúng mốt thời trang, ăn ngon thì ai mà không ham muốn. Nhất là thanh niên mới lớn lên thì cùng dễ sa đà. Phan Bội Châu chúc như vậy, khuyên như vậy là có ý nhắc nhở người thanh niên không nên lao vào ăn chơi, đua đòi để rồi quên mất nhiệm vụ và trách nhiệm đối với đất nước. Chẳng thèm là để nhân mạnh thái độ dứt khoát chứ không có nghĩa là chôì bỏ ăn, mặc; chối bỏ vui chơi. Ăn ngon, mặc đẹp, chơi vui sẽ được thực hiện cho mọi người, nhất là cho tuổi trẻ khi đất nước được độc lập, dân tộc thoát khỏi ách nô lệ. Còn hiện trạng trước mắt nhân dân đang đau khổ, rên xiết lầm than, thực dân Pháp đang ngồi trên đầu trên cổ dân ta, những người thanh niên sao có thể nhắm mắt hay sa đà vào chuyện ăn uống chơi bời. Người thanh niên từ chôi những cầm dỗ của đời sông vật chất để làm gì? Phan Bội Châu đã chỉ ra hướng rèn luyện và phán đâu của thanh niên. Đó là Đúc gan sắt để dời non lấp bể Gan sắt là hình ảnh tượng trưng cho con người có lập trường vừng chắc, Gan sắt là ý chí thép, là tinh thần thép của con người. Chủ tịch Hồ Chí Minh sau này cũng dạy thanh niên Đào núi và lấp biển Quyết chí ắt làm nên Có thể nói những câu thơ trên là lời tâm huyết của ông già bến Ngự gởi đến thanh niên ưu tú của dân tộc đã ra đi cứu nước Gan sắt được đúc rèn chính là nuôi ý chí để gánh vác công việc lớn. Dời non lấp bể đấy chính là cụm từ ngữ chỉ hành động cách mạng cứu nước thời bấy giờ. Phan Bội Châu gọi công việc của những người yêu nước là việc vả trời Đập đá ở Côn Lôn. Dời non và lấp bể là công việc lớn lao và khó khăn dòi hỏi bao nhiêu mồ hôi và nước mắt. Công việc cứu nước cũng thế. Nó còn đòi hỏi cả sự dũng cảm hi sinh. Vì thế khi chúc thanh niên, Phan Bội Châu chúc sự dũng cảm hi sinh Xối máu nóng rửa vết nhơ nô lệ. Theo ý của Phan Bội Châu, nước ta bị làm nô lệ cho giặc Pháp đó là một vết nhơ lớn. Thanh niên phải có nhiệm vụ rửa vết nhơ, tức là xả thân hi sinh cho nước nhà độc lập, tự do. Như vậy cả bài ca và ba câu cuối, Phan Bội Châu đều kêu gọi thanh niên cởi lốt xưa mà tu dưỡng tinh thần. Cách tu dường là coi thường, từ chối những vui thú dễ làm con người đắm say, quên lãng rèn luyện chí bền để làm việc lớn. Khi cần thì hi sinh tính mạng để rửa bằng sạch vết nhơ nô lệ của dân tộc, Phan Bội Châu kêu gọi thanh niên như vậy vì bản thân Phan Bội Châu đã không còn có thể hoạt động được nữa ông bị giam lỏng ở Huế. Nhưng lí do chính là bởi Phan Bội Châu rất tin tưởng vào thanh niên. Ông đã từng nói Nếu ai nói rằng thanh niên lay trời, trời phải rung, thanh niên xoay đất, đất phải chuyển cũng không phải là quá đáng vậy! Vì tin tưởng vào thanh niên như thế nên Phan Bội Châu mới chúc thanh niên như thế. Bản thân Phan Bội Châu cũng là một tấm gương về sự hi sinh. Phan Bội Châu từng sang Nhật, qua Trung Quốc, sang Xiêm, từng bị ngồi tù ở Quảng Đông, bị Pháp kết án tử hình vắng mặt. Không lúc nào là Phan Bội Châu không dành hết tâm trí cho việc rửa vết nhơ nô lệ cho dân tộc. Chính lí tưởng cao cả, tình cảm thương dân, thương nước, nhiệt huyết sục sôi đó là nguồn cảm hứng sáng tạo cho thơ văn Phan Bội Châu có sức huy động lòng người Phan Bội Châu câu thơ dậy sóng Tố Hữu Có thể nói những câu thơ trên là lời tâm huyết của ông già bến Ngự gởi đến thanh niên ưu tú của dân tộc đã ra đi cứu nước. Có không ít thanh niêrn ưu tú đã ra đi cứu nước để sau đó trở thành những chiến sĩ cách mạng. Bao nhiêu người đã hi sinh, đã xối máu nóng để đến năm 1945 nước ta trở thành nước độc lập, vết nhơ nô lệ được xóa sạch. Chỉ tiếc rằng Phan Bội Chồu đã mất năm 1940 nên không được chứng kiến sự kiện vĩ đại đó của dân tộc. Nguyễn Hồng Hà Học tốt Lớp 11 Môn Ngữ Văn Lớp 11 Phân tích Bài ca chúc Tết thanh niên của Phan Bội Châu. Thông qua lời tâm sự chân thành, bằng Bài ca chúc Tết thanh niên, Phan Bội Châu thiết tha kêu gọi thế hệ trẻ hãy từ bỏ lối sống tầm thường, quyết tâm tu dưỡng để đi theo con đường cứu nước, giải phóng dân tộc. Bài ca chúc Tết thanh niên của Phan Bội Châu. Trong những năm bị an trí ở Huế, thỉnh thoảng, Phau Bội Châu vẫn được bè bạn và bà con thân thuộc lui tới thăm viếng... Phân tích bài thơ Bài ca chúc Tết thanh niên của Phan Bội Châu. Trong số 800 bài thơ và mấy chục bài phú, bài văn tế của Phan Bội Châu để lại, người đọc tìm thấy biết bao lời tốt đẹp và cảm động của nhà chí sĩ nói với thanh niên. Tiêu biểu nhất là bài thơ "Bài ca chúc Tết thanh niên" Phân tích bài "Bài ca chúc Tết thanh niên" của Phan Bội Châu Thông qua lời tâm sự chân thành, bằng Bài ca chúc Tết thanh niên, Phan Bội Châu thiết tha kêu gọi thế hệ trẻ hãy từ bỏ lối sống tầm thường, quyết tâm tu dưỡng để đi theo con đường cứu nước, giải phóng dân tộc. Ngày đăng 13/07/2014, 1000 BÀI CA CHÚC TẾT THANH NIÊN Phan Bội Châu Dậy! Dậy! Dậy! Bên án một tiếng gà vừa gáy, Chim trên cây liền ngỏ ý chào mừng. Xuân ơi xuân, xuân có biết cho chăng? Thẹn cùng sông, buồn cùng núi, tủi cùng trăng Hai mươi năm lẻ đã từng chua với xót. Trời đất may còn thân sống sót, Tháng ngày khuây khỏa lũ đầu xanh. Thưa các cô, các cậu, lại các anh, Đời đã mới, người càng nên đổi mời Mở mắt thấy rõ ràng tân vận hội, Xúm vai vào xốc vác cựu giang san, Đi cho êm, đứng cho vững, trụ cho gan Dây thành bại quyết ghe phen liên hiệp lại. Ai hữu chí từ nay xinh gắng gỏi Xếp bút nghiên mà tu dưỡng lấy tinh thần, Đừng ham chơi, đừng ham mặc, ham ăn, Dựng gan óc lên đánh tan sắt lửa, Xối máu nóng rửa vết nhơ nô lệ, Mới thế này là mới hỡi chư quân Chữ rằng nhật nhật tân, hựu nhật tân… Huế, 1927 Xuất xứ, chủ đề 1. Vào dịp tết năm 1927, học sinh trường Quốc học và trường Nhà dòng Huế đến mừng thọ Phan Bội Châu 60 tuổi. Đáp từ của cụ Phan là “Bài ca chúc tết thanh niên”. 2. Bài thơ nói lên niềm tin yêu thế hệ trẻ Việt Nam - thế hệ sẽ đổi mới cách sống và tầm nhìn để giải phóng dân tộc. Phân tích 1. Nỗi niềm tâm sự buổi đầu xuân - Mở đầu là 3 tiếng lay gọi, thức tỉnh “Dậy! Dậy! Dậy”. Hãy thức tỉnh và bừng dậy! Cách nói của các nhà chí sĩ đầu thế kỷ 20 thức tỉnh lòng yêu nước. Không được chìm đắm trong vòng nô lệ nữa. - Mùa xuân đã đến rồi, với tiếng gà gáy và tiếng chim hót “ngỏ ý chào mừng” - Chào bình minh, chào đón “tân vận hội”. Một không gian tưng bừng, rộn ràng, mở rộng mang hàm nghĩa niềm tin tưởng tương lai sáng bừng. - Rất chân thành, nhà thơ thổ lộ nỗi niềm tâm sự cay đắng, uất hận của một chí sĩ ôm chí lớn mà không thành “thẹn, buồn, tủi, chua với xót…”. “Sông, núi, trăng” - là vũ trụ, là giang sơn đất nước. Câu thơ biểu lộ một tấm lòng đau đớn, xót xa đối với vận mệnh Tổ quốc Hỏi xuân hay hỏi hồn sông núi, hỡi thanh niên? “Xuân ơi xuân, xuân có biết cho chăng? Thẹn cùng sông, buồn cùng núi, tủi cùng trăng Hai mươi năm lẻ đã từng chua với xót.” Và còn chỉ có niềm “khuây khỏa” với “lũ đầu xanh” - với phường hậu tử, là thế hệ thanh niên. Niềm an ủi cũng là hy vọng. 2. Chúc tết thanh niên cũng là nhắn nhủ thế hệ trẻ Việt Nam. - Ngôn từ trang trọng “Thưa các cô, các cậu, lại các anh”. Cuối bài là hai tiếng “chư quân”. - Nội dung lời chúc tết + Thanh niên phải đổi mới, với cái tầm nhìn mới “Đời đã mới, người càng nên đổi mới, Mở mắt thấy rõ ràng tân vận hội”… + Tập hợp lực lượng, đoàn kết dân tộc để cứu nước “Xúm vai vào xốc vác cựu giang san” + Từ bỏ con đường khoa cử lạc hậu, không đam mê hưởng lạc “Tu dưỡng tinh thần” tự lập tự cường. Một chữ “xếp”, hai chữ “đừng” chứa chan lòng yêu thương nhắc nhở “Xếp bút nghiên mà tu dưỡng lấy tinh thần, Đừng ham chơi, đừng ham mặc, ham ăn” + Trách nhiệm của thanh niên rất nặng nề và vô cùng vẻ vang. Phải hy sinh xương máu, đem tài năng để chiến đấu cho độc lập, tự do của Tổ quốc. Đây là vần thơ hừng hực khí thế chiến đấu. Đúng là “câu thơ dậy sóng” Tố Hữu “Dựng gan óc lên đánh tan sắt lửa, Xối máu nóng rửa vết nhơ nô lệ!” Làm được như vậy là đổi mới, là yêu nước, là dám xả thân vì tự do. Phải đổi mới không ngừng “nhật nhật tân, hựu nhật tân”. Vốn là một câu trong sách cổ được tác giả nhắc lại, nâng lên thành một châm ngôn sống và hành động cho thanh niên Việt Nam 79 năm về trước, tạo cho bài thơ nhiều ý nghĩa và có tác dụng giáo dục, động viên sâu sắc. Kết luận 1. “Bài ca chúc tết thanh niên” được viết theo thể hát nói. Giọng thơ đa thanh mở đầu thì bồn chồn xôn xao, tiếp theo thì xót xa, buồn tủi. Càng về sau càng sôi nổi thiết tha, giục giã. Bài thơ hàm chứa tinh thần yêu nước và kêu gọi đoàn kết, đổi mới để tự cường, chống thực dân Pháp. Nó thể hiện tấm lòng yêu nước của ông già Bến Ngự rất yêu quý thanh niên, tin tưởng thanh niên trong sự nghiệp cứu dân cứu nước. 2. Thơ văn Phan Bội Châu chủ yếu là thơ văn yêu nước, tuyên truyền cách mạng. Bài thơ lôi cuốn mạnh mẽ chúng ta. Đương thời, từ bài thơ này, không ít thanh niên ưu tú của dân tộc đã lên đường ra đi cứu nước và sau đó trở thành những chiến sĩ cách mạng lỗi lạc. . chủ đề 1. Vào dịp tết năm 1927, học sinh trường Quốc học và trường Nhà dòng Huế đến mừng thọ Phan Bội Châu 60 tuổi. Đáp từ của cụ Phan là Bài ca chúc tết thanh niên . 2. Bài thơ nói lên niềm. BÀI CA CHÚC TẾT THANH NIÊN Phan Bội Châu Dậy! Dậy! Dậy! Bên án một tiếng gà vừa gáy, Chim trên cây liền ngỏ ý chào. sống và hành động cho thanh niên Việt Nam 79 năm về trước, tạo cho bài thơ nhiều ý nghĩa và có tác dụng giáo dục, động viên sâu sắc. Kết luận 1. Bài ca chúc tết thanh niên được viết theo thể - Xem thêm -Xem thêm BÀI CA CHÚC TẾT THANH NIÊN Phan Bội Châu, BÀI CA CHÚC TẾT THANH NIÊN Phan Bội Châu, Dậy! Dậy! Dậy! Bên án một tiếng gà vừa gáy, Chim trên cây liền ngỏ ý chào mừng. Xuân ơi xuân, xuân có biết cho chăng? Thẹn cùng sông, buồn cùng núi, tủi cùng trăng Hai mươi năm lẻ đã từng chua với xót. Trời đất may còn thân sống sót, Tháng ngày khuây khỏa lũ đầu xanh. Thưa các cô, các cậu, lại các anh, Đời đã mới, người càng nên đổi mời Mở mắt thấy rõ ràng tân vận hội, Xúm vai vào xốc vác cựu giang san, Đi cho êm, đứng cho vững, trụ cho gan Dây... Chủ đề ngữ văntài liệu ngữ vănôn thi môn ngữ vănvăn học 12ôn thi đại học môn văn Nội dung Text Bài ca chúc tết thanh niên Bài ca chúc tết thanh niên Dậy! Dậy! Dậy! Bên án một tiếng gà vừa gáy, Chim trên cây liền ngỏ ý chào mừng. Xuân ơi xuân, xuân có biết cho chăng? Thẹn cùng sông, buồn cùng núi, tủi cùng trăng Hai mươi năm lẻ đã từng chua với xót. Trời đất may còn thân sống sót, Tháng ngày khuây khỏa lũ đầu xanh. Thưa các cô, các cậu, lại các anh, Đời đã mới, người càng nên đổi mời Mở mắt thấy rõ ràng tân vận hội, Xúm vai vào xốc vác cựu giang san, Đi cho êm, đứng cho vững, trụ cho gan Dây thành bại quyết ghe phen liên hiệp lại. Ai hữu chí từ nay xinh gắng gỏi Xếp bút nghiên mà tu dưỡng lấy tinh thần, Đừng ham chơi, đừng ham mặc, ham ăn, Dựng gan óc lên đánh tan sắt lửa, Xối máu nóng rửa vết nhơ nô lệ, Mới thế này là mới hỡi chư quân Chữ rằng nhật nhật tân, hựu nhật tân… Phan Bội Châu Huế, 1927 1. Nỗi niềm tâm sự buổi đầu xuân - Mở đầu là 3 tiếng lay gọi, thức tỉnh “Dậy! Dậy! Dậy”. Hãy thức tỉnh và bừng dậy! Cách nói của các nhà chí sĩ đầu thế kỷ 20 thức tỉnh lòng yêu nước. Không được chìm đắm trong vòng nô lệ nữa. - Mùa xuân đã đến rồi, với tiếng gà gáy và tiếng chim hót “ngỏ ý chào mừng” - Chào bình minh, chào đón “tân vận hội”. Một không gian tưng bừng, rộn ràng, mở rộng mang hàm nghĩa niềm tin tưởng tương lai sáng bừng. - Rất chân thành, nhà thơ thổ lộ nỗi niềm tâm sự cay đắng, uất hận của một chí sĩ ôm chí lớn mà không thành “thẹn, buồn, tủi, chua với xót…”. “Sông, núi, trăng” - là vũ trụ, là giang sơn đất nước. Câu thơ biểu lộ một tấm lòng đau đớn, xót xa đối với vận mệnh Tổ quốc Hỏi xuân hay hỏi hồn sông núi, hỡi thanh niên? “Xuân ơi xuân, xuân có biết cho chăng? Thẹn cùng sông, buồn cùng núi, tủi cùng trăng Hai mươi năm lẻ đã từng chua với xót.” Và còn chỉ có niềm “khuây khỏa” với “lũ đầu xanh” - với phường hậu tử, là thế hệ thanh niên. Niềm an ủi cũng là hy vọng. 2. Chúc tết thanh niên cũng là nhắn nhủ thế hệ trẻ Việt Nam. - Ngôn từ trang trọng “Thưa các cô, các cậu, lại các anh”. Cuối bài là hai tiếng “chư quân”. - Nội dung lời chúc tết + Thanh niên phải đổi mới, với cái tầm nhìn mới “Đời đã mới, người càng nên đổi mới, Mở mắt thấy rõ ràng tân vận hội”… + Tập hợp lực lượng, đoàn kết dân tộc để cứu nước “Xúm vai vào xốc vác cựu giang san” + Từ bỏ con đường khoa cử lạc hậu, không đam mê hưởng lạc “Tu dưỡng tinh thần” tự lập tự cường. Một chữ “xếp”, hai chữ “đừng” chứa chan lòng yêu thương nhắc nhở “Xếp bút nghiên mà tu dưỡng lấy tinh thần, Đừng ham chơi, đừng ham mặc, ham ăn” + Trách nhiệm của thanh niên rất nặng nề và vô cùng vẻ vang. Phải hy sinh xương máu, đem tài năng để chiến đấu cho độc lập, tự do của Tổ quốc. Đây là vần thơ hừng hực khí thế chiến đấu. Đúng là “câu thơ dậy sóng” Tố Hữu “Dựng gan óc lên đánh tan sắt lửa, Xối máu nóng rửa vết nhơ nô lệ!” Làm được như vậy là đổi mới, là yêu nước, là dám xả thân vì tự do. Phải đổi mới không ngừng “nhật nhật tân, hựu nhật tân”. Vốn là một câu trong sách cổ được tác giả nhắc lại, nâng lên thành một châm ngôn sống và hành động cho thanh niên Việt Nam 79 năm về trước, tạo cho bài thơ nhiều ý nghĩa và có tác dụng giáo dục, động viên sâu sắc.

soạn bài bài ca chúc tết thanh niên